Bên trái là những ô cửa kính mà bên trong có những bàn ăn, người ăn và ánh đèn vàng ấm cúng.Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ.Dần dần, tôi đâm ra còn lảng tránh chúng và giữ vẻ đạo mạo đầy cổ hủ.Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại.Cái mũi lưỡi trai che sụp bộ mặt.Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác.Và thi thoảng vẫn hé cho bạn khuôn mặt những đứa con rơi của sáng tạo.Hai đứa rẽ vào công viên ở đầu cầu chơi cầu trượt.Năm tôi 25 tuổi, tôi được cả thế giới tôn trọng vì sống tốt, sống đúng và có một gia đình êm ấm.Với sự mỉa mai những khao khát chính đáng ấy, đời sống của họ luôn vấp phải những thất bại mà họ không dám nhìn thẳng vào.