Có sao đâu? Tôi biết rằng bạn thưởng thức được âm nhạc, vì vậy các dàn nhạc mới lựa toàn những bản hay, bỏ hết những bản dở.Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.Thưa bạn, nếu vậy, xin bạn thứ lỗi cho tôi, bạn chính là người mà tôi tìm đỏ mắt trong bốn chục năm qua.Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào.Thật lạ lùng, các nhà báo thường có nhiều ý táo bạo, mới mẻ, hợp thời là vậy, mà chỉ dạy ta cách sống với một số lợi tức nhất định nào đó, chứ không bảo ta cách sống với một số thời gian nhất định.Đó không phài là lời khuyên của tôi, mà là lời khuyên của những người khôn nhất, thực tế nhất ở đời.Tại sao tôi phải vô lý đến mắc cỡ vì điều đó nhỉ? Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.
