Tôi muốn nói là chúng ta không suy nghĩ về những cái thực quan trọng, về vấn đề hạnh phúc của ta, về con đường chúng ta đương đi, về những cái mà đời cho ta, về vai trò của lý trí trong hành động của ta, về mối quan hệ giữa nguyên tắc và hành vi của ta.Muốn thu xếp sao cho có thể sống đầy đủ và dễ dàng với số vốn 24 giờ một ngày thì việc đầu tiên quan trọng nhất là bạn phải bình tĩnh, nhận chân được việc đó khó khăn cực kỳ, phải cố công gắng sức lắm mới được.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.Nếu một người làm cho hai phần ba đời sống của mình tuỳ thuộc một phần ba còn lại, mà trong một phần ba này lại uể oải làm việc, thì làm sao hy vọng sống một cách đầy đủ được?Khi bạn ở nhà ra đi, bạn tập trung tư tưởng vào một vật nào đó (mới đầu, vào bất cứ vật nào cũng được).- Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy.Sự thật là không có con đường nào dễ dàng cả.Nhưng bạn cũng không có thể tiêu non thời gian được.