Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà.Mỗi sáng, tôi tỉnh dậy khá sớm, lúc trời còn âm u, nhưng cứ nằm.Bác cũng hiểu, vứt điếu đi.Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả.Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy.Đó là xu thế sống hợp lí của thời đại này.Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.Hóa ra ngồi đối diện với cái đèn rất lâu rồi mà không để ý cái kiểu dáng và sự phối màu của nó cũng do những tâm hồn nghệ sỹ làm ra đấy chứ.Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu.Để cháu tự sống và tất cả sẽ đều thoải mái.