Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James.Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định.Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút.Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn.- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu.Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James.
