Với người nghèo thì nó đánh vào thực phẩm.Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện.Tôi hơi chờ xem mẹ có ngã giá cao hơn không.Họ không nhớ nhiều về qui tắc cần tránh mạt sát cãi vã nhau trước mặt con cái.Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này.Hồi bé dì ghẻ bảo: Mắt mày gian lắm.Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt.Biết chỉ để biết mà thôi.Về phần cái ác thì vẫn luôn củng cố và bành trướng địa vị của nó.Bạn mà không bệnh và không dở dang việc, chắc bạn cũng tội gì mà không vui.