Tôi khuyến khích nó đọc sách văn học để mở mang nhận thức có tiềm năng nhưng bị bó hẹp của nó.Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.Tôi như một con thú bị bầy đàn xua đuổi vì không ăn thịt.Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa.Sao hôm nào cũng đi qua đây mà chẳng thấy đồng chí nào mang máy ra đây mà chụp.Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn.Cái thùng rác lở loét hơn.Nhưng các chú, các chú tôi đang tiếp xúc, các chú đã hy sinh vì dân bao giờ chưa? Tôi nhìn người tinh lắm.Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình.Bạn có thể côn đồ hơn bất cứ thằng côn đồ nào.
