Tôi xin kể bạn nghe chuyện một người mà tôi nhận có thiên tài về phương diện tu thân: Ông H.Nhưng sức học quá thô thiển của ông không xứng với một địa vị khó khăn như vậy.Bà lăn lộn trên sàn, đưa một ve nha phiến lên môi và dọa tự tử khiến con cái hoảng sợ, nép vào góc phòng mà la hét.Nhẩm thầm: "Mặt trời sáng trong, vạn vật tươi thắm, dịu dàng, ta cũng hoà theo nhịp sống thần tiên của vũ trụ".Có một đôi khi họ đáp: "Tôi chỉ muốn nằm suốt ngày".Mới ở Ấn Độ tới Luân Đôn tìm việc mà không quen ai ở đây hết.835 đứa trẻ chết, còn những lần khác chỏ có 200 hoặc 300 đứa.Phần đông những thảm kịch ấy có thể tránh được, nếu nạn nhân chịu tìm ở Tôn giáo, ở kinh kệ, nỗi an ủi và sự bình tĩnh cho tâm hồn.Bốn năm ròng như vậy, cực như trâu, song anh ta không hề than thở.Như trên kia tôi đã nói, ông hiện nay là một trong những nhà doanh nghiệp Mỹ lớn nhất ở Châu Á.
