Trước kia óc tôi quay cuồng, có nghĩ ngợi gì được đâu.Vì nếu bạn lại thăm thì bà ta sẽ kể lể hàng giờ cho bạn nghe đã nuôi nấng gây dựng các cháu mình ra sao, khi họ còn nhỏ.Sau hơn một giờ kinh hãi, tôi mới bắt đầu suy nghĩ một chút.Thực ra, họ không bao giờ như vậy cả.Tôi thấy tôi đương đứng ở ngã tư đường đời và tôi phải lựa lấy một quyết định quan trọng.Khi nào giá đường trên thị trường hạ thì ngược lại chất đường trong máu và nước tiểu y cứ tăng lên.Phần đông lo lắng "không phải là tại thiếu tiền mà tại không biết cách tri túc".Và đuổi người người đànbà không nhà ấy ra cửa.Ông nỗ lực làm việc, làm những việc gì mà ông cho là đáng làm, sau đó, mũ ni che tai, ông thản nhiên đi theo con đường đã vạch, ai trách móc mặc ai!".Tôi thấy tôi "khác" hắn các bạn bè và hoàn toàn khả ố.
