Họ đóng vai trò đại biểu cho sự gia tăng cường độ của sự bệnh hoạn, điên rồ của tâm thức tự ngã, biểu hiện của trạng thái không chấp nhận hoàn toàn.Đây là một ngục tù mà trí năng của bạn tự tạo ra cho chính mình.Bạn khôngphải là một người giận dữ, buồn bã hay sợ hãi.Hầu như mọi người ai cũng thường sống theo lối sống này.Sự hiện diện ấy luôn luôn có ở đó, thường hằng.Sự im lắng nội tại ấy sẽ là nhân tố để chuyển hoá thế giới này.Chỉ khi nào trí năng ồn ào của bạn đã lắng xuống thì bạn mới có thể tiếp xúc được vơi thiên nhiên ở một mức độ sâu hơn và vượt lên được cảm giác cách biệt tạo nên bởi thói quen suy tưởng quá độ của mình.Nói một cách khác: Bạn “dâng tặng tất cả khổ đau của bạn cho trời đất”.Khi làm được điều này, bạn sẽ nhận ra rằng, sự trống vắng đó không đáng sợ như bạn nghĩ.Mỗi bất hạnh cũng “cần” có một quá khứ và tương lai.
