- Đáng lẽ tôi phải có ý tứ một chút.Loài vật không có dục vọng ấy.- Phải, điều đó đúng - ông ta công nhận.Tôi xin lỗi bà và cám ơn bà đã mất công viết thư chỉ bảo cho tôi".Có đủ bảo vật mà không dùng tới".Có lần tới kỳ diễn thuyết, người ta thình lình cho tôi hay rằng tiến mướn phòng tăng lên gấp ba giá cũ.Chưa có gì giúp tôi nhiều bằng phương pháp tự xét và tự cải đó.Tôi biết rằng nếu tôi nói được như thường thì tôi đã mất mối hàng đó, vì tôi có một quan niệm hoàn toàn lầm lẫn về cách mời hàng.Vì vậy mà gây được mỹ cảm rất dễ dàng.Đó là những chứng cớ mà người ta không thể nhún vai mà không công nhận được.