Tôi đã được nghe kể một câu chuyện thú vị ở Washington về tổng thống Calvin Coolidge.Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy.Đơn giản nhưng hài hòa.Bởi suy cho cùng trong hoàn cảnh này mọi người sẽ chẳng để ý xem bạn ăn nói có tài hoa không, bạn có là một nhà diễn thuyết sắc sảo không.Hãy xem như đây là dịp để chia sẻ suy nghĩ cảm xúc của mình với mọi người.Hãy hỏi thử xem lẵng hoa ai cắm mà đẹp thế… Những đồ vật tuy vô tri vô giác song rất có ý nghĩa với cuộc trò chuyện của bạn.Tôi không uống rượu nên không có cớ mang chiếc ly thủy tinh sang trọng trên tay để đi chào hỏi người này người nọ.Tôi không dè dặt đâu và nếu chịu tiếp chuyện với tôi, bạn sẽ thấy tôi cởi mở lắm đấy.Ông sẽ tạo ra một sự kiện lớn đấy.Bởi thế, như tôi đã khẳng định từ đầu, biết lắng nghe là yêu cầu rất quan trọng.
