Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị.Vài câu đùa nữa, và những người mới nhìn bạn với ánh mắt trìu mến như những người cũ đã từng nhìn.Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí.Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức.Chỉ là chuyện, chỉ là nhân vật, thật thì thật, không thật thì thôi, anh ạ.Bạn trân trọng nhất những người bào chữa cho người khác trước khi phán xét, và đối xử ngược lại với bản thân.Đôi lúc bạn nghĩ suy tưởng thế có AQ không, có vô nghĩa hơn không.Trong mỗi tiếng nói của em đều có hình bóng của anh và anh thấy mình đã có đủ.Cũng chính vì thế mà khi họ thấy bạn, thường thì họ toàn thấy bạn chơi.Sáng được bác cho ngủ bù.