…Phải, là anh, chính là anh, giọng nói đó, câu nói đó không lẫn vào đâu được.^_^ Khởi điểm không quan trọng bằng đíchBà cầm chiếc tô sạch sẽ trên bàn chậm rãi bước ra quầy đưa cho bà chủ rồi cúi đầu như một lời cảm tạ rồi bước đi, một hành động mà hầu như không một người khách nào làm.Mỗi khi được nhìn ngắm con mình chơi đùa vui vẻ mọi mệt mỏi và phiền muộn trong chị đều tan biến hết.Bông phụ mẹ lấy bánh ra khỏi lò và gói lại cẩn thận.Bât hanh là khi bạn có cả môt rổ bánh nhưng lại không có thời gian để ăn chúng.Tuy nhiên một hành động kỳ lạ nữa của bà làm cắt ngang suy nghĩ tôi.Đừng tự ti nghĩ rằng mình sẽ bị trễ, vì dù đứa bạn của bạn có học trước bạn một hai năm đi chăng nữa nhưng có gì đảm bảo là lúc cuối đời nó sẽ sống thọ hơn bạn nhường ấy năm để tận hưởng thành quả đâu.- Con đừng khóc, hãy nghe lời ta dặn, khi nào con và Voi Điệu kết hôn, con phải cố gắng trở thành một người chồng tốt, cả đời ta mới khám phá ra rằng thời gian có thể làm phụ nữ trở nên thực dụng hơn vì cuộc sống gia đình, nhưng có một điều thời gian không bao giờ thay đổi đựợc ở họ đó là sự khát khao được quan tâm và chia sẽ từ nguời đàn ông.- Ê, vậy còn chầu nhậu trưa nay thì sao, quyết định lẹ để tôi
